Sở Dương lẩm bẩm hai chữ Địch Ly, nhớ tới việc hắn và Triệu Sâm dường như có mối quan hệ không chỉ đơn thuần là quân thần, "Lúc ấy phụ hoàng thân thể chuyển biến bất ngờ, Y Nhan mẫu phi có biết ngoài Doãn quý nghi và Nhu Lan ra, còn có ai khác nhúng tay vào không?"
Y Nhan nhìn nàng ánh mắt có sự thay đổi, nàng tiến lên phía trước, nhẹ giọng nói: "Sở Dương, chỉ có ngươi mới nghi ngờ chuyện này. Mọi chuyện đã qua rồi, dù có nghi ngờ thì có thể làm gì?"
"Lúc ấy ta quá nóng vội, hiện giờ nghĩ lại, thất hoàng huynh sao có thể điều động túc vệ cấm quân? Rốt cuộc hắn là hộ giá, hay là bức vua thoái vị?"
"Sở Dương!" Y Nhan nghiêm khắc ngăn lại nàng, "Thánh Thượng vốn dĩ không muốn ngươi sống, ngươi hà tất phải tự đưa nhược điểm vào tay hắn? Những lời này không nên nói nữa! Ta nói cho ngươi những điều này là hy vọng ngươi cẩn thận, đừng quá tin hoàng huynh của ngươi, cũng cẩn thận Địch Ly một chút, còn những chuyện khác, ngươi không nên quản."
Sở Dương cúi đầu, nhẹ giọng nỉ non: "Hoàng huynh... Nếu không có ý chỉ của phụ hoàng, ta có lẽ đã phải vào hoàng lăng rồi..."
"Đừng phụ lòng phụ hoàng đã dụng tâm với ngươi, hắn thật sự muốn mở ra cho ngươi một con đường sống."
Hai người tranh thủ lúc Triệu Sâm nghị sự để nói chuyện. Hương cháy hết, không dám ở lâu, liền rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play