Sở Dương tiến lên dỗ dành Tái Yên, còn Ảnh Nhi thì tìm ghế ngồi xuống, liếc nhìn Giang Tử Lương. Thấy hắn vẫn cau mày, tâm sự nặng nề, Ảnh Nhi lấy khăn vờ như vô tình khều hắn, ý bảo hắn thu liễm lại. Giang Tử Lương lúc này mới miễn cưỡng cười, không nói gì.
"Cung nghênh tiểu chủ tử!" Một vị lão ma ma hơi mập mạp và một nam tử gầy gò gần đất xa trời quỳ xuống dập đầu trước Ảnh Nhi. Giọng nói của họ run rẩy, ẩn chứa nỗi đau buồn.
Ảnh Nhi chậm rãi đứng lên, nghiêng đầu dò xét hai người đang quỳ, "Các ngươi là ai?"
Lão ma ma chống người lên, run rẩy thân mình, khuôn mặt tròn trịa dồn hết các đường nét vào một chỗ, mắt híp thành một đường, lộ rõ vẻ đau lòng.
"Người Tùy gia không còn ai, vợ chồng ta là quản gia cũ của Tùy phủ. Lúc tiểu chủ tử còn nhỏ, chúng ta đều từng ôm ngài..."
Vợ chồng Trương thị kể lại tường tận chuyện của Tùy Cẩn và Tùy Chính, rồi giải thích việc Tùy Chính đưa người thân thích rời đi.
"Đường đường là hầu phủ, uổng công Phụ thân ngài có tầm nhìn xa, sớm phân gia, cứ tưởng là giữ được, ai ngờ lại gặp tai họa bất ngờ..." Vợ chồng Trương thị lại che mặt khóc, kể Tùy phủ đối đãi với hạ nhân tốt như thế nào, chủ tử tốt như vậy cuối cùng lại có kết cục này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT