Ảnh nhi vừa nghe đến hai chữ Sở Dương, liền quay đầu nhìn nàng, thế nhưng phát hiện, trong mắt nàng chứa nước mắt.
Nhu Lan hít một hơi, thở ra, nói tiếp: "Nhưng ta không cảm thấy, ngược lại ngươi giống Địch Ly hơn. Từ nhỏ ngươi đã như vậy, không quan tâm, khi thì thiện tâm tràn lan, khi thì âm hiểm xảo trá. Ngươi biết rõ đánh không lại Địch Ly, lại một hai phải cùng hắn một tranh cao thấp, ngươi dựa vào, chẳng phải là hắn không thể không có ngươi sao? Các ngươi đều không có điểm mấu chốt, lại đều bắt đối phương phải tuân thủ quy tắc của mình. Hai người như vậy, làm sao có thể đi cùng nhau được?"
Ảnh nhi nhìn nàng, trong mắt hiện lên một tia ánh sáng nhu hòa, nàng không muốn thừa nhận Nhu Lan nhìn thấu, không quan tâm đến những điều khác, chỉ vì nàng là Nhu Lan.
"Ngươi chưa từng nghĩ tới, lưu cho ta một cái mạng sao."
"Ta đã nói rồi, ân oán giữa ngươi và ta, đã giải. Sau này là tốt hay xấu, do chính ngươi tạo hóa."
Nhu Lan cười rộ lên, "Ta sinh ra là quận chúa, tôn quý lại không có tôn nghiêm. Một lần lưu lạc, xem hết thói đời nóng lạnh, nhân tình ấm lạnh. Người yêu ta nhất bỏ mạng, lại lưu lại một đứa con. Nhưng ta và nàng vô duyên, cuối cùng là một mẫu thân nhẫn tâm. Đến đây một phen, bất nhân bất nghĩa, bất trung bất hiếu, ta đều chiếm hết, một người như ta, còn có tạo hóa gì chứ?"
"Một người như ngươi, sống đến hiện tại, chẳng phải là được thiên vị sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play