Và các tin nhắn thoại trách mắng của bà viện trưởng lần lượt được gửi tới…
[Đêm hôm khuya khoắt không ngủ, con tưởng mình sống ở âm phủ à? Nếu chết rồi thì con sẽ được miễn kỳ thi nhập chức địa phủ, nửa đêm đi theo quỷ sai đầu trâu mặt ngựa ra ngoài làm việc, không ai phù hợp hơn con.]
[Nhìn con ăn khỏe vậy mà, sao lại không thèm ăn sáng? Buổi tối bảo con ăn khuya, ngủ rồi cũng có thể dậy để ăn như đại bàng giương cánh, vậy mà sáng ra bảo ăn sáng đúng giờ thì như là đi xuống mồ vậy?]
[Sinh mạng của người trẻ tuổi như ngọn đèn, mỗi ngày thức đêm chính là thiêu đốt sinh mạng, sớm muộn gì cũng tự thiêu bản thân mình thôi. Lần sau mà bà bắt gặp con thức đêm nữa, thì đừng ở ngoài làm việc nữa, về đây trồng trọt. Dám cúp điện thoại của bà à! Kiều Hi Hi!]
Bà viện trưởng mắng không ngớt, gửi hơn một chục cái tin nhắn liên tiếp. Kiều Hi Hi đã bị mắng đến rụng rời. Cô gọi lại video, yếu ớt nói: “Bà ơi, tay con bị trượt, nên con mới lỡ cúp điện thoại.”
“Hãy xem những thói quen xấu mà con đã bị nhiễm trong ngành công nghiệp giải trí, cái gì cũng đổ cho trượt tay. Hồi Tết, lúc bà mừng tuổi con, sao không thấy con trượt tay mà thả tiền xuống. Lúc ăn cũng không thấy con trượt tay làm rơi cơm…”
Kiều Hi Hi cảm thấy thật đau lòng: “Bà...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT