Đỗ Mân vừa khóc vừa làm loạn, lăn lộn cả buổi, mặc cho người khác nói gì cũng ôm chặt Giang Thu Thập không buông, khóc gọi tên đứa con trai đã mất sớm của mình. Bà làm một trận như vậy, ai cũng chẳng còn tâm trạng ăn uống, chỉ nghĩ cách đưa bà về nghỉ ngơi sớm.
Mọi người người đỡ người dỗ, mãi mới làm bà tạm yên được một chút, nhưng Đỗ Mân một khi đã bướng lên thì dù khóc đến mức đứng không vững, bà cũng không cho ai đỡ, cũng không chịu đi cùng người khác.
Giang Thu Thập di chuyển đến trước mặt người phụ nữ, thuận theo tư thế bà đang vòng tay qua cổ mình mà cõng bà lên, bước đi vững vàng. Bà lập tức im lặng, an tâm nằm trên lưng người đàn ông, chỉ có nước mắt vẫn tuôn ra như suối, làm ướt đẫm vai áo Giang Thu Thập.
Giang Thu Thập thở dài: “Tôi đưa cô ấy về, ngày mai cô Đỗ có thể sẽ đến muộn một chút, đạo diễn Trác cô thông cảm.”
Trác Thiếu An gật đầu: “Phiền anh rồi.”
Cô cũng không yên tâm lắm, bèn dắt theo Khương Dung định đi cùng. Bữa cơm này coi như bỏ, cô đi ra quầy thanh toán trước, những người khác cũng lần lượt giải tán, trước khi đi không quên chào tạm biệt Đỗ Mân dù bà chẳng nghe rõ.
Miệng Đỗ Mân vẫn lẩm bẩm tên con trai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT