Thời Vô Yến vừa tới nơi, áo quần trên người vẫn chưa kịp thay đổi, tóc dài tán loạn, tay áo rũ xuống vai Vưu Tinh Việt.
Hắn đang ở Âm ty, di động đương nhiên không có tín hiệu, là Trình Minh Thiển cách không truyền tin cho hắn, hắn mới biết được cửa hàng đồ cổ xảy ra chuyện.
Thời Vô Yến đảo mắt nhìn Phí Liệt Tư một cái, cúi người bế Vưu Tinh Việt lên: “Để tôi xem ấn ký.”
Vưu Tinh Việt ngồi xuống cũng không đứng dậy nổi, liền thoải mái ngả người nằm yên: “Được, phiền anh.”
Thích Tri Vũ đang bước ra thì dừng chân lại, đưa tay gãi nhẹ đầu.
Vưu Tinh Việt gật đầu với Thích Tri Vũ, để Thời Vô Yến nửa ôm nửa đỡ đưa vào phòng ngủ.
Trong phòng ngủ chỉ bật chiếc đèn ngủ nhỏ tỏa ánh sáng dịu nhẹ, giường trải chăn đệm rất êm, cạnh đầu giường là một chiếc bàn nhỏ, trên trải vài tấm thảm lông mềm, kéo dài mãi đến chân giường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT