Vưu Tinh Việt cụp nhẹ hàng mi, nghe vậy khẽ cười, ngước mắt liếc qua Tào Đạc: "Trên đời này làm gì có bữa trưa nào miễn phí. Tào tiên sinh, sau khi ông thỉnh kim thiềm về, không làm thêm chuyện gì khác sao?"
Uông đại sư sững người, chẳng lẽ thanh niên này thực sự có bản lĩnh?
Ông ta né tránh ánh mắt của Vưu Tinh Việt, ấp úng nói: "Không có."
Vưu Tinh Việt hỏi lại: "Vậy cái này là gì?"
Nói xong, cậu đưa tay vuốt qua bụng con kim thiềm, rồi mở ra trước mặt mọi người.
Sắc mặt của Tào Đạc và Uông đại sư đồng loạt thay đổi. Trong lòng bàn tay trắng muốt của Vưu Tinh Việt là một vệt đỏ tươi, toát ra mùi máu tanh mà người thường khó ngửi thấy.
Vưu Tinh Việt khẽ vê tay, cúi đầu ngửi: "Là máu súc vật. Tào tiên sinh, ông thỉnh kim thiềm từ tay Uông đại sư, cách hiến tế bằng máu thịt này cũng là do Uông đại sư dạy ông?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play