Từ Tông quanh năm tu hành, hoàn toàn không hiểu kiểu khách sáo kiểu này, trong lòng đã tự định rằng Vưu Tinh Việt nhất định sẽ có ngày tới Bác Vân Quan, vì vậy vừa khách khí vừa kích động mà chắp tay cáo từ.
Vưu Tinh Việt mỉm cười tiễn mắt nhìn anh ta rời đi bằng taxi, sau đó xoay người, đưa tay giữ lấy Thời Vô Yến, hai người cùng nhau lùi về chỗ râm trên tầng lầu, cười hỏi: “Nóng không?”
Thời Vô Yến lắc đầu, hắn đương nhiên không nóng.
Là quỷ thần, hắn như một khối ngọc giữ đúng độ ấm – là thứ lạnh lẽo, nhưng lại khiến người ta cảm thấy dịu dàng.
Có một kiểu lạnh… rất ôn nhu.
Vưu Tinh Việt đi mua hai cây kem ở tiệm trà sữa, đưa một cây lên hỏi Thời Vô Yến: “Muốn nếm thử không? Kem bơ đấy, ngọt lắm.”
Thời Vô Yến do dự một chút, rồi đưa tay nhận lấy. Ngón tay vô tình chạm vào tay Vưu Tinh Việt, ký ức về lòng bàn tay kia từng vuốt ve bản thể hắn liền bất giác ùa về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play