Vưu Tinh Việt và Thời Vô Yến đợi đến mười giờ ở viện phúc lợi mới chuẩn bị rời đi, người nhà họ Chung đã đi trước rồi.
Viện trưởng hôm nay vui lắm, viện phúc lợi đã lâu rồi không náo nhiệt như thế —— kinh tế thành phố Dĩnh Giang dần khởi sắc, bọn trẻ trong viện cơ bản đều đã được nhận nuôi, viện trưởng làm lụng vất vả cả đời, đột nhiên rảnh rỗi cũng thấy hơi trống trải.
Nhưng hôm nay thì thật sự đông vui, mấy gia đình từng nhận nuôi trẻ hôm nay thay phiên nhau quay lại thăm, Tinh Việt cũng trở về... còn mang theo cả người yêu.
Viện trưởng tiễn Vưu Tinh Việt và Thời Vô Yến ra tận cổng, vẫn lưu luyến không nỡ buông tay cậu:
“Sau này phải sống cho thật tốt, đừng cứ bắt nạt người ta mãi đấy nhé.”
Vưu Tinh Việt nói: “Vâng, con ngoan lắm mà.”
Viện trưởng trách yêu, vỗ nhẹ cậu một cái: “Miệng thì ngọt đấy, chỉ sợ trong lòng lại toàn trò nghịch.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT