Trong tiệm đồ cổ, trên bàn phòng khách bày ra mười cuốn thẻ tre, trong đó có một cuốn được mở ra, mặt thẻ tre khắc những hoa văn màu đen uốn lượn như linh văn cổ đại.
“Đồ cổ nhân cách hoá hả?”
Cảnh Nguyên là một quân vương khá dễ nói chuyện. Khi Vưu Tinh Việt đưa ra ý tưởng này, tuy ngạc nhiên nhưng cô cũng không từ chối. Cô hơi ngẩng cằm lên, liếc mắt nhìn Cảnh Dập đang chăm chú đọc từ điển.
Chữ viết được sử dụng thời Cảnh Triều khác biệt rất nhiều so với chữ giản thể hiện tại, dùng hai chữ “khác biệt” để hình dung còn là khiêm tốn. Sau mấy ngày chơi đùa, Cảnh Dập phát hiện chỉ riêng thực đơn ngoài hàng cũng đã đọc không nổi, nên liền quay đầu nghiêm túc bắt đầu học hành.
Cảnh Nguyên thu hồi ánh nhìn, cảm thấy ý tưởng của ông chủ Vưu thật sự khá thú vị, đúng kiểu để Trấn Sơn Hà đi đóng vai Trấn Sơn Hà:
“Video dạng gì vậy? Tôi có thể xem thử không?”
Tuy cô chưa từng đóng kịch sân khấu để giả nhân vật gì, nhưng nếu gặp dịp thì cũng biết cách chơi, nếu độ khó không cao, cô hoàn toàn có thể thử một lần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play