Cảnh Dập nói: “Tôi nhảy xuống sau đó vẫn còn tỉnh táo. Giờ nghĩ lại, lúc đó có một luồng linh lực trong trẻo, thanh khiết bao bọc lấy hồn phách tôi, chắc là do long lân. Mấy ngày sau đó, tôi cứ tỉnh tỉnh mê mê vậy.”
Cảnh Dập tuy là người giám sát việc đúc Trấn Sơn Hà, nhưng về mặt tu luyện thì hoàn toàn mù tịt, mãi sau này mới học được cách vận dụng linh lực, lúc ấy mới hiểu ra, thứ đã bảo vệ hồn phách của mình là một luồng linh lực vô cùng dịu dàng.
Vưu Tinh Việt hỏi: “Vậy cuối cùng làm sao xác định được hắn đã nhảy xuống?”
Cảnh Dập cũng tò mò nhìn sang Cảnh Nguyên.
Khoảnh khắc hắn nhảy xuống đó, hắn không mong có ai còn nhớ đến mình, thế nên khi hắn tỉnh lại trong lòng đỉnh, tay chạm vào những hoa văn khắc trên đỉnh, lòng không tránh khỏi xúc động.
Cảnh Nguyên nói: “Tu sĩ muốn tìm một người vẫn là có cách.”
Cô lệnh cho nội thị tìm lại y phục thường mặc của Cảnh Dập, mang đầy hy vọng triệu tập các tu sĩ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT