Vưu Tinh Việt nói: “Xem ra thời gian tôi tiếp quản Không Lưu Khách vẫn còn quá ngắn, chưa từng gặp tình huống kiểu này…”
Thời Vô Yến lại nói: “Không phải lỗi của Tinh Việt, đây đúng là trường hợp hiếm thấy. Nói nghiêm túc thì, hắn không phải khí linh. Trước kia tiểu xà yêu ở miếu Long Vương cũng giống như hắn, đều là sinh linh sau khi chết, hồn phách bám vào vật thể. Nhưng sau ngần ấy năm, hồn phách đã hoàn toàn hòa làm một thể với vật, cũng có thể tạm coi là nằm trong phạm vi khí linh.”
Thời Vô Yến bổ sung: “Vài ngàn năm là khoảng thời gian quá dài rồi, tôi nhìn một cái cũng không nhận ra.”
Vưu Tinh Việt nhìn sang Cảnh Dập.
Cảnh Dập vội vàng phân trần: “Tôi không lừa cậu! Tôi chỉ là không biết rốt cuộc mình được tính là gì, nghe cậu nói khí linh là như thế, tôi cảm thấy mình chắc cũng thuộc dạng đó.”
Rất có tinh thần tự giác phân loại bản thân.
Vưu Tinh Việt thực sự rất muốn phun tào một câu, nhưng không hiểu sao, cậu lại chẳng thể cười nổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play