Vưu Tinh Việt làm xong bản kế hoạch thì đã hơn tám giờ tối, cậu cùng Thời Vô Yến ra ngoài kiếm gì đó ăn.
Trời se lạnh, hai người lái xe đến một quán ăn gần Dĩnh Giang.
Quán này không lớn, do hai vợ chồng cùng điều hành, hương vị rất ổn, giá cả cũng phải chăng. Vì nằm gần đại học Dĩnh Giang nên khi còn học đại học, Vưu Tinh Việt thỉnh thoảng sẽ tới đây ăn.
Cậu nói: “Tự nhiên thèm canh của quán này, trước kia năm nào ăn Tết xong tôi cũng đến một lần. Bà chủ ở đây rất tốt, từng lo cho một đứa trẻ mồ côi ăn ba bữa mỗi ngày. Lúc tôi còn đi học, bà ấy còn được lên tin tức truyền hình địa phương thành phố Dĩnh Giang nữa.”
Thời Vô Yến nhìn tiệm nhỏ sáng đèn, ánh mắt dịu dàng: “Ừ, tôi cũng muốn nếm thử hương vị mà Tinh Việt thích.”
Vưu Tinh Việt im lặng một lát, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn hắn: “Thật ra tôi vẫn nhớ cái đỉnh ở Dĩnh Giang kia, lát nữa ăn xong, chúng ta qua đó xem đi.”
Hiếm khi cậu có vẻ hào hứng như vậy, từ chân mày đến khóe mắt đều hiện lên vẻ tò mò sinh động.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT