Bữa cơm này có hơn chục người ngồi cùng bàn, ai cũng mang tâm sự riêng, thỉnh thoảng mới quay sang đáp lời Vưu Tinh Việt.
Cậu buộc phải cụng vài ly, vừa ngồi xuống đã khẽ thở dài trong lòng —— lúc nãy ở Triển lãm Viện Bảo tàng, mấy nhà sưu tầm kia trò chuyện rôm rả với nhau, cậu không tham gia vào, cũng chỉ mong đến bữa ăn sẽ không ai để ý tới mình.
Vưu Tinh Việt vốn không thích uống rượu, loại rượu hoa dịu nhẹ nhập khẩu do Thời Vô Yến mang về từ Xuân hẻm, cậu cũng chỉ nhấp môi cho có.
Lan Nhân và Thích Tri Vũ thì lại đặc biệt mê rượu, nhất là Lan Nhân, uống một lần là nghiện luôn, say rồi còn có thể thức cả đêm để vẽ một bức tranh.
Vưu Tinh Việt húp một thìa canh, cố nén vị rượu xuống cổ họng.
Nhà sưu tập chuyên về đồ sơn nói: “Nghe nói ông chủ trước từng bán được một món sứ Quân Diêu giá tám triệu?”
Nhà sưu tập đồ sứ có vẻ như muốn so kè với Vưu Tinh Việt, cười nói: “Trùng hợp quá, mấy hôm trước tôi mới thu được một chiếc tôn ba chân men xanh thẫm Nhữ Diêu, ông chủ rảnh thì ghé nhà tôi chơi, chúng ta cùng thưởng thức nhé!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT