Vưu Tinh Việt mỉm cười: “Không cần khách sáo như vậy. À đúng rồi, bên Yêu giới có một vị đại yêu nhờ tôi hỏi cậu một chuyện— cậu định ở lại Yêu giới, hay là trở về nhân gian?”
Khí linh quay đầu lại nhìn ông lão: “Tôi là Nghiêm Sơn Chi. Nhà họ Nghiêm chúng tôi bao đời nay đều làm nghề sơn mài, Nghiêm Phục Bạch… chính là ông ấy, chúng tôi đều muốn truyền lại tay nghề này, vì vậy muốn quay về nhân gian.”
Khí linh trông rất yếu, đến mức duy trì hình dáng người cũng cực kỳ cố gắng, thân thể liên tục trở nên mờ nhòe.
Thời Vô Yến đứng dậy, châm một vòng hương linh, linh lực nồng đậm lan tỏa từ làn khói mỏng sau khi hương được đốt, khí linh trong suốt mờ nhạt dần được linh lực nuôi dưỡng, chẳng mấy chốc đã hóa lại thành hình thể linh lực ổn định.
Vòng hương cháy được một lúc, linh lực tràn ngập cả căn phòng.
Nghiêm Sơn Chi hấp thụ đủ linh lực, ổn định lại linh thể, từ hình dạng một đứa trẻ non nớt biến thành một thiếu niên khoảng mười mấy tuổi.
Hắn cảm động đến mức nói lắp: “Tôi… tôi thật sự không biết phải cảm ơn hai người thế nào mới đủ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT