Vu Phùng Vũ không để ý đến hắn, vẫn giữ nụ cười rạng rỡ như cũ.
Quả nhiên, Vãng Phục mở miệng: “Để cho hoa nở rộ bốn mùa, nên bên trên không bố trí kết giới đặc thù. Nếu tái mở một kết giới cách ly, sẽ gây nhiễu đến linh lực vốn có của kết giới.”
Vưu Tinh Việt nói: “Vậy thì phiền thật.”
Vu Phùng Vũ cũng thở dài: “Mấy con yêu quái nhỏ bay trên trời kia lá gan cũng to thật đấy. Ban đầu bọn tôi tính nuôi vài con mèo để dọa lũ chim đi, nhưng mà……”
Vưu Tinh Việt bật cười: “Nhưng mà mèo còn thích phá hoa hơn chim nữa.”
Trình Minh Thiển im lặng quay đầu lại liếc Vưu Tinh Việt một cái: Đúng là nuôi nhầm rồi. Vãng Phục chạy lên nhân gian tìm hắn, vậy ai giữ vững trận pháp ở âm ty?
Thời Vô Yến hỏi: “Trên đời chẳng lẽ không có thứ gì dọa được bọn nó sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT