Sương mù lạnh và khô, phảng phất nhiễm hàn ý từ Vong Xuyên .
Vưu Tinh Việt vừa bước vào sương mù liền lập tức hiểu thế nào gọi là chỉ có quỷ thần mới đi được con đường này — cậu không nhìn thấy gì cả, dưới chân cũng không phải mặt đất cứng, mà giống như đang giẫm lên mặt nước lay động.
Thời Vô Yến xách chiếc rương của Vưu Tinh Việt bằng một tay, nói: “Dưới chân là Vong Xuyên.”
Thì ra thật sự là mặt nước.
Nơi này không còn là nhân gian.
Vưu Tinh Việt dừng bước, bình tĩnh tháo kính ra, nếu không lát nữa cả tròng kính sẽ toàn là hơi nước.
Tháo kính xong, cậu nghiêng đầu “nhìn về ”  Thời Vô Yến: “Tôi không nhìn thấy gì cả.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play