Câu nói tối qua của Thời Vô Yến khiến cả đêm Vưu Tinh Việt ngủ không ngon, cứ trằn trọc suy nghĩ mãi về hàm ý đằng sau câu ấy, rõ ràng trong người không được thoải mái, vậy mà phải đến tận nửa đêm mới ngủ được.
Vưu Tinh Việt đã nhận lời sẽ dạy Thời Vô Yến về thất tình lục dục, nhưng từ sau khi tiếp quản tiệm đồ cổ, cậu luôn bị cuốn vào giữa đám cổ vật đủ kiểu, giáo trình dở dang rơi vãi khắp nơi, đành phải mang Thời Vô Yến theo bên mình mỗi khi có việc ra ngoài.
Thời Vô Yến cũng chưa bao giờ thúc giục —— theo lời Tần Phi Miên nói, Vãng Phục đại khái là đơn vị lười nhất cả Âm Ty.
Duy chỉ lần này, hắn lại chủ động muốn học thứ gì đó.
Hơn nữa còn là trong bối cảnh quá mức ám muội. Rõ ràng dạo này chưa gặp qua cặp tình nhân nào, sao lại đột nhiên muốn học về tình yêu? Mà riêng từ “ái dục” thôi, bản thân đã… vô cùng vi diệu rồi.
Thời Vô Yến có địa vị quá đặc biệt, ngoài chuyện ấy ra, trong lòng Vưu Tinh Việt còn có một khúc mắc khác mà mãi chưa vượt qua được —— rõ ràng là mình chủ động dạy Thời Vô Yến thất tình lục dục, dạy rồi lại sinh tình, vậy chẳng khác gì “trông coi rồi tự trộm” à?
Cả nửa đêm Vưu Tinh Việt nằm mãi không ngủ được, chỉ vì không thể hiểu được tâm tư của Thời Vô Yến từ một câu nói ấy. Cuối cùng vì buồn ngủ quá nên thiếp đi lúc nào chẳng hay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT