Thời Vô Yến nói: “Chết có rất nhiều cách. Những người tự sát, hồn phách của họ không thể giống với các hồn phách khác, phần lớn đều là mang theo oán giận mà chết, vì dương thọ chưa tận nên vẫn bị trói buộc ở nhân gian, không những khó đi vào âm ti, mà còn bị kẹt lại ở nơi tự sát. Trên người ngươi có âm khí của một hồn phách đã tự sát sau khi chết, oán khí vẫn chưa tan, kéo dài đến nay đã một năm.”
Không Lưu Khách... còn lợi hại hơn tưởng tượng của cô rất nhiều, không ngờ lại nhìn ra được Kỳ Kỳ là do tự sát.
Nhan Thần Sơ lại ngồi xuống: “Chờ tôi về sẽ làm một buổi pháp sự cho cô ấy. Tôi nghe nói sau khi chết mà cứ mãi lang thang ở nhân gian thì sẽ không được đầu thai, cô ấy nên có một cuộc sống mới.”
Vưu Tinh Việt tò mò hỏi: “Cô chắc lệ quỷ sẽ chịu đi à?”
Nhan Thần Sơ nhẹ nhàng vuốt ve cái bìa hồ sơ: “Sẽ chịu đi… cô ấy nhất định sẽ chịu đi. Cô ấy ở Đế Kinh, cách chỗ này quá xa, tôi sẽ nhờ một vị pháp sư quen ở gần giúp dẫn cô ấy đi.”
Vưu Tinh Việt nhìn Nhan Thần Sơ thật sâu, cô có vẻ không muốn nhắc đến lệ quỷ kia.
Cũng bình thường thôi, chẳng ai lại vô duyên vô cớ mà chọn cách tự sát, chắc hẳn là đã phải chịu quá nhiều áp lực, một khoảnh khắc bế tắc, đã thay đổi tất cả. Đó là điều mà người chết cũng không muốn bị nhắc đến, với người thân hay bạn bè của họ cũng vậy — không ai muốn cứ treo thứ đau lòng đó mãi bên miệng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play