Bởi vì sắc mặt Vưu Tinh Việt quá mức trầm lặng, Thích Tri Vũ và Đào Đào cũng không dám hé răng nói gì.
Đào Đào không biết có phải mình đã lỡ lời hay không, liền túm lấy tay áo Thích Tri Vũ, khẽ kéo, nhỏ giọng hỏi:
“Tôi nói sai gì à?”
Thích Tri Vũ cũng hồi hộp chẳng kém, hai đứa nhỏ ngồi cạnh nhau trên ghế, ngẩng đầu ngoan ngoãn chờ Vưu Tinh Việt mở miệng.
Vưu Tinh Việt luôn mang vẻ dịu dàng như bất động giữa mưa gió, nhất là trước mặt trẻ con lại càng thích giữ hình tượng, gần như chẳng bao giờ để lộ nét mặt quá sắc bén.
Cho nên Thích Tri Vũ cũng rất hiếm khi thấy cậu có biểu cảm như thế, thậm chí từ phía sau ống kính của ông chủ còn bắt được tia cảm xúc dao động trong đáy mắt cậu.
Thời Vô Yến tháo cái ống mềm trong tay Vưu Tinh Việt xuống:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play