Con non màu quýt vàng là một tiểu Phì Phì tính cách hoạt bát bướng bỉnh, không mang theo ký ức kiếp trước, nhưng lại rất thân thiết với Trình Minh Thiển.
Con bé bò lên bò xuống tay áo của Trình Minh Thiển, coi vị cục trưởng của Tổng Cục Quy hoạch phi nhân loại chẳng khác nào một cái cây đại thụ phong độ ngời ngời để mặc nó leo trèo — như thể cây nhà của mèo.
Năm xưa, tiểu Phì Phì từng được nuông chiều cũng từng bướng bỉnh vô pháp vô thiên như vậy, suốt ngày leo trèo lên người Phì Phì chi vương.
Khi còn nhỏ, dù vương uy rất nặng, nhưng cũng chẳng sao cả, vì con non vốn có đặc quyền — không ai lại đi trách mắng một tiểu Phì Phì cả.
Vưu Tinh Việt cố kìm nén cảm xúc mềm mại đang dâng lên trong lòng, bất chợt xoay người ôm chầm lấy Thời Vô Yến. Cậu thấp hơn Thời Vô Yến một chút, nên phải kiễng chân mới chạm ngang tầm mắt hắn.
Cậu nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, mặt giãn ra nở nụ cười: “Thật tốt.”
Sau bao nhiêu bất đắc dĩ của năm xưa, qua biết bao lần luân hồi, cuối cùng vẫn có thể nhận lại được một kết quả viên mãn… Trên đời ai có thể nói luân hồi là vô tình?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play