Vưu Tinh Việt nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Vu Phùng Vũ sững lại trong chốc lát, nói: “Tôi từng gặp Cục trưởng Trình. Không, lúc đó cô ấy vẫn chưa là Cục trưởng, mà là vương của tộc Phì Phì.”
“Thời điểm ấy, cuộc chiến giữa hai phe đã bước vào giai đoạn cuối cùng, toàn bộ các tộc đều loạn như canh hẹ, tộc ngoa thú mới có thể lừa gạt muội muội của Cục trưởng Trình, người mà cô ấy vô cùng yêu thương đã qua đời đột ngột. Nếu tôi là Cục trưởng Trình, chắc chắn tôi cũng sẽ chọn tiêu diệt toàn tộc ngoa thú để chôn theo muội muội.”
Đồng tử Vu Phùng Vũ co rút lại, hoàn toàn nhớ lại cảnh tượng năm ấy —— “Hôm đó tôi rời nơi cư trú của ngoa thú, ra ngoài tìm thuốc.”
Yêu quái và thần thú giao chiến triền miên, nhân loại cũng giết chóc không ngừng.
Trời nhuộm sắc đỏ sẫm, bụi đất xám xịt phủ đầy mặt đất, người và yêu đều đỏ mắt vì chém giết, Vu Phùng Vũ ôm túi vải nhỏ trong ngực, rời nơi trú ẩn, chạy về chỗ của đan dược sư.
Thỉnh thoảng có vài con ngoa thú hoảng loạn bay ngược trở về.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT