“Em gọi tài xế thay thế đến nhé... Anh lên thư phòng lấy giấy tờ, em lên lầu lấy áo khoác.” – Trạm Nguyệt Quân đứng dậy, nhưng chưa kịp đi thì một cơn co thắt tử * ập tới. Anh nhíu mày nhìn bụng mình, rồi lại lắc đầu, chống eo lê từng bước đến đầu cầu thang.
“Em tự lên được không đấy? Nhớ vịn lan can cẩn thận!” – Thường Minh vừa nhảy lò cò trên một chân vừa lo lắng nhìn Trạm Nguyệt Quân , rồi lại u oán liếc cổ chân phải sưng vù của mình – “Đúng lúc quan trọng thì lại làm hỏng việc, thật là vô dụng!”
Trạm Nguyệt Quân khoác áo xong, đang do dự nên cố nhét mình vào một chiếc quần hay cứ mặc cái “váy to” này tới bệnh viện, thì một cơn co thắt khác lại kéo tới. Cảm giác bất an dâng lên, anh vào nhà vệ sinh kiểm tra – quả nhiên, tôi đã ra máu rồi.
Anh đã chờ gần một tháng để tên nhóc này chịu ra đời, giờ cuối cùng nó cũng chịu ló mặt. Trạm Nguyệt Quân thở phào nhẹ nhõm, chậm rãi đi xuống cầu thang, thấy Thường Minh đã mang theo giấy tờ đứng đợi ở cửa.
Thường Minh đang ngồi tự buộc giày ở bậc thềm, mắt cá sưng đến nỗi không buộc nổi dây giày. Thấy Trạm Nguyệt Quân tới, Thường Minh đưa đôi giày đế mềm anh hay mang: “Anh giúp em đi giày nhé?”
“Không cần, anh cứ từ từ đi ra xe trước đi, chắc tài xế sắp tới rồi. Em dùng cái này.” – Trạm Nguyệt Quân rút cây gạt giày dài một mét hai từ tủ giày, nhét vào sau gót, đặt chân vào rồi dẫm mạnh xuống.
“Bốp!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT