Lúc rời khỏi Minh Nguyệt Lâu, tâm tình Trì Khê vẫn luôn thực tốt, chỉ là bàn sát vách có vẻ như đặc biệt táo bạo, lúc đi ngang qua, hắn liếc mắt nhìn một cái, chỉ thấy một người áo tím phục sức cổ quái, điểm một bàn đầy đồ ăn, vậy mà chẳng đụng vào món nào, ánh mắt giống như những món ăn kia đều có thù oán với y, ngay sau đó liền như muốn lật bàn náo loạn.
Lúc đi ngang qua, Trì Khê cố ý kéo Khúc Lan Y đi vòng qua bàn ấy, tránh cho bản thân bị vạ lây . Cảm giác của hắn không sai, vừa bước ra khỏi cửa, quả nhiên liền nghe thấy tiếng lật bàn cùng một trận kinh hô.
May mắn chạy sớm, hắn kéo Khúc Lan Y rảo bước càng nhanh hơn.
Trên đường trở về, hai bên là những lầu son gác tía nguy nga hoa mỹ, ngẩng đầu liền thấy được sênh ca yến vũ, mỹ nhân như mây. Trì Khê hiếu kỳ liếc nhìn, liền lập tức bị Khúc Lan Y che lại đôi mắt.
Bàn tay y vốn tưởng như sinh trưởng trong phú quý, lại có những lớp chai dày rõ ràng trong lòng bàn tay, mỗi lần mí mắt hắn động đậy, mí mắt sẽ khẽ cọ qua những lớp chai ấy, lan hương nhàn nhạt quanh quẩn bên tai, rõ ràng là rất nhạt, lại khiến đầu hắn choáng váng như say xe, hắn vội nói: “Đây là nơi nào?”
Khúc Lan Y trầm mặc một lát, mới khẽ đáp: “Là… hoa lâu.” Y nói ra có chút khó khăn.
Tâm tư vừa mới dao động liền giống như bị đông cứng lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play