Tuy rằng thần tử của Thời Sát điện rốt cuộc đã giáng sinh, nhưng vị thần kia lại trước sau như một vẫn băng lãnh như sương, không hề thân cận cùng thần tử, thậm chí còn sắp đặt cung điện của thần tử tại một tầng tẩm điện  bên dưới Thời Sát điện, cách biệt một khoảng, với một hài tử mà nói thì đó là khoảng cách vĩnh viễn không thể vượt qua.
Vì thế, đã có người suy đoán rằng, bởi vì từ xưa đến nay, bất luận là thần hay là người do thần tạo ra, vừa ra đời đều đã là thân thể thành niên, duy chỉ có thần tử lại là một đứa trẻ nhỏ bé, tàn khuyết không trọn vẹn, cho nên thần mới không thương yêu hắn.
Một thần tử không được sủng ái, tự nhiên cũng không thể được coi trọng như vậy, chỉ có Kiếm Hàn Y là vẫn thường lui tới bên người hắn, chăm sóc hắn, thế nhưng ánh mắt lại vô cùng phức tạp. Đã có tiên đoán kia, y thật sự không rõ, vì sao thần vẫn giữ Trì Khê lại.
Cái tên Trì Khê này, là chính hắn lựa chọn. Khi vừa mới ra đời, hắn đã khóc đến long trời lở đất, lúc đặt tên, hắn lại bò đến bên bản đồ có vẽ suối khê cùng mây trắng, không ngừng vỗ tay vào. Mọi người đều cho rằng thần sẽ chẳng thèm để tâm, không ngờ Thương Minh lại hiếm hoi ngồi xổm bên cạnh hắn, nhìn tiểu đoàn tử mặt trắng như bột nhưng lại ồn ào vô cùng này, hồi lâu mới nói một câu: “Vậy gọi là Trì Khê đi.”
Trước khi y cất lời, Kiếm Hàn Y còn tưởng thần sẽ trực tiếp nghiền nát hắn thành tro bụi… Dù sao...
“Ca ca, ca ca.” Trì Khê nay đã biết nói, cũng đã có thể đọc sách, hắn mang về từ nhân gian không ít thoại bản, biết được người phàm đều có cha mẹ, thế nhưng hắn lại chưa từng gặp cha mẹ mình.
Hắn nghĩ, bản thân cũng nên có phụ mẫu. Thế là hắn bắt đầu dây dưa không dứt, quấn lấy Kiếm Hàn Y, ép y nói cho hắn biết cha mẹ hắn đang ở đâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play