Bắt đầu, là Ân Phong Viễn muốn chất vấn Trì Khê sự thật, muốn hỏi hắn, tất cả cảm tình đối với cậu có phải chỉ là vì áy náy—Ân Phong Viễn không cam lòng! Nhưng đến khi hắn nói với cậu, ngay cả áy náy cũng là giả, cậu lại càng không thể chấp nhận, không chịu tin, chỉ mong có thể ép hắn thu hồi tất cả những lời tàn nhẫn đó.
Thế nhưng khi nhớ lại, những thay đổi trước sau trong thái độ, những lúc sơ ý ứng phó cho có... tất cả những chi tiết mà Ân Phong Viễn theo bản năng đã bỏ qua, giờ đây bỗng trở nên rõ ràng đến thế, chứng thực từng câu từng chữ hắn đang nói đều là thật.
Có lẽ, Trì Khê thật sự không cố ý lừa Ân Phong Viễn, mà là chính cậu... muốn tin. Vì chỉ cần cậu tin, thì sẽ có lý do để tiếp cận hắn, thân cận hắn.
Giọng Ân Phong Viễn khô khốc, “Cho dù là giả vờ, vậy tại sao lại giả vờ suốt nhiều năm như vậy…” Tại sao không tiếp tục giả vờ nữa?
“Bởi vì, ba cần một người thừa kế, mà con, đúng là một công cụ rất hữu ích, tiểu Viễn. Khi ba con còn sống đã từng nói với ba, người nhà họ, tuy ban đầu ngạo nghễ khó thuần, nhưng một khi đã khuất phục thì sẽ rất trung thành, là công cụ tốt nhất.”
“Công cụ tốt nhất.” Những chữ đẫm máu đó hoàn toàn phơi bày sự lạnh lùng của một người xuất thân từ thương tộc, nghe mà hợp tình hợp lý đến rợn người.
Trì Khê có chút tiếc nuối nói, “Lẽ ra con không nên xem đoạn video đó, nếu không thì có lẽ chúng ta đã có thể giả vờ như vậy cả đời. Nhưng bây giờ…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT