Tám tháng thật sự trôi qua gian nan, Tô Dật Thuần ngậm que kem, ngồi bẹp trên chỗ ngồi của mình, nghe Ôn Mãn Thanh cứ ong ong bên tai, không hiểu sao lại cảm thấy mệt rã rời đến mức không thể mệt hơn.
Mùa hè đúng là dành để ngủ, mà cứ gặp tiết Chính trị, Lịch sử, Toán học cùng một đám thầy cô không chút cảm xúc giảng bài thì y như bị ép uống một thìa thuốc ngủ, mí mắt cứ díu lại, không cách nào mở ra nổi.
Cậu mệt mỏi gục xuống bàn, gắng gượng tập trung nhìn bảng đen với phần Hình học – Giải tích, nhưng chưa đến năm phút đã gục ngủ mất.
Lúc tan học, Lâm Uyển tới tìm cậu, liền thấy ngay cảnh tượng mỹ nhân ngủ giữa ban ngày như thế này.
Bộ đồng phục trắng bị mồ hôi thấm ướt, dính chặt lên người, hiện rõ vòng eo nhỏ nhắn của cậu. Lâm Uyển bóp thử eo mình, rồi lại so với cậu, trong lòng khẳng định: eo của cậu nhóc này còn nhỏ hơn cả cô.
Cô hơi buồn bực, cảm thấy mình dù là nhan sắc hay vóc dáng đều không thể so được với Tô Dật Thuần, sống trên đời này có ích gì nữa cơ chứ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play