Tô Dật Thuần bưng khay đồ ăn quay lại, gương mặt mang một biểu cảm kỳ lạ khó tả.
Lâm Uyển đang chơi với mèo, không chú ý tới vẻ mặt của cậu, nhưng Cẩu Đông Tây thì mở miệng khuyên nhủ:
“Tốt nhất là đừng để lộ biểu cảm gì bất thường trước mặt con gái, họ nhạy kinh lắm, chỉ cần liếc mắt một cái là nhìn thấu hết tâm tư trong bụng cậu.”
Hệ thống khuyên bảo coi như đã hết lòng hết dạ, Tô Dật Thuần ngoài mặt gật đầu cho có lệ, nhưng trong lòng thì vẫn rối như tơ vò, cậu hút một hơi thật mạnh ly trà sữa đầy đường trong tay như thể muốn hút sạch tâm sự theo ống hút.
Mèo quýt vươn móng cào nhẹ ống quần Tô Dật Thuần, cả người tròn xoe xoắn tới xoắn lui quanh chân cậu. Tô Dật Thuần đành chịu, chỉ còn cách cho nó ngồi bên cạnh mình.
Mèo chạy mất rồi, Lâm Uyển đành quay lại ăn tiếp phần bánh dâu của mình.
Cô đưa tay vén tóc mái bên tai ra sau đầu, ngẩng lên nhìn Tô Dật Thuần đang ngẩn người, hơi nhíu mày:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT