“Có muốn ăn cái này không?”
Tô Dật Thuần ngẩng lên, thấy trong tay Đỗ Hàn Sương đang cầm một hộp chocolate hình bánh quy gấu nhỏ, cậu nghiêng đầu nghĩ một chút rồi gật đầu đồng ý.
Cái nghiêng đầu ấy… mị lực quá đáng sợ, Đỗ Hàn Sương như bị Bao Tự mê hoặc, đầu óc choáng váng. Chẳng qua hắn không đến mức đốt phong hỏa hí chư hầu, chỉ có thể đẩy xe dạo một vòng toàn bộ khu đồ ăn vặt với cậu, không ngại phiền mà cứ hỏi:
“Cái này có muốn không?”
Ban đầu Tô Dật Thuần còn ngoan ngoãn lắc đầu hoặc gật đầu từ chối, về sau chắc là phát hiện Đỗ Hàn Sương vốn chỉ thích cái quá trình hỏi đi hỏi lại này, cậu cũng lười để tâm nữa, vì có nói gì thì hắn cũng không nghe.
Đi một vòng siêu thị, đồ đạc khác còn chưa kịp xem, chỉ riêng đồ ăn vặt đã chất đầy xe. Tô Dật Thuần bị dồn vào một góc xe đẩy, ngồi co chân lại trông rất ngoan, Đỗ Hàn Sương nhìn đỉnh đầu cậu lộ ra vài sợi tóc tơ mềm, trong lòng bất giác nghĩ ngợi—nếu như Tô Dật Thuần trước kia không từng chịu tổn thương, có lẽ cũng sẽ như thế này, là một thiếu niên trong trẻo sạch sẽ.
Cậu sẽ không sợ rét, không sợ lời đàm tiếu, mặc đồng phục thẳng thớm, trong hộc bàn giấu đầy thư tình của các thiếu nữ mới biết yêu, cầm bút viết xuống những câu thơ lãng mạn nhất đời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT