Tờ tờ rơi tuyên truyền với lời cảnh cáo đáng sợ bị đặt trên bàn, 706 ôm đầu gối ngồi thất thần nhìn ra cửa sổ, mãi cho đến khi có người nhét một ly nước ấm vào tay mới bừng tỉnh.
Tô Dật Thuần xoa nhẹ đầu nó, hạ giọng hỏi: “Có ổn không?”
706 mang khuôn mặt non nớt, rõ ràng đã học đại học rồi, vậy mà nhìn qua còn nhỏ hơn cả Tô Dật Thuần đang học cấp ba, giờ phút này trên gương mặt ấy là vẻ ngốc nghếch, lo lắng và hoảng loạn mơ hồ đan xen, khiến lòng Tô Dật Thuần mềm nhũn.
706 theo phản xạ nắm lấy tay áo cậu, nhưng khi thấy Đỗ Hàn Sương đang lạnh mặt ngồi cạnh thì lại không cam lòng mà buông ra.
“Tôi thật sự sợ lắm.”
Hình người của hệ thống cúi gằm đầu xuống, cào rối mái tóc mình, trông vừa yếu ớt vừa bất lực, như con gà con non nớt ngơ ngác lúc mới gặp lần đầu.
Đỗ Hàn Sương thấy nó như vậy thì cảm thấy không ổn, vì Tô Dật Thuần xưa giờ mềm lòng với mấy chuyện này, giây tiếp theo, hắn đã chứng kiến điều mình lo lắng là có cơ sở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT