Lâm Tri Miên hơi sửng sốt, ánh mắt dừng lại nơi chiếc ly giấy trong tay Ứng Chúc — cái ly trông có vẻ tinh xảo khác thường.
Màu trắng của ly giấy đối lập rõ rệt với màu da ngăm của thanh niên, tạo thành sự tương phản chói mắt.
Bởi vì cảm mạo, đầu óc Lâm Tri Miên có chút choáng váng, giống như một bộ linh kiện cũ kĩ kẹt lại, nửa ngày mới không khởi động nổi.
… Cho nên, Ứng Chúc hỏi tổ chương trình xin thuốc cảm, không phải cho bản thân anh uống, mà là cố ý để đưa cho mình?
Lâm Tri Miên nhìn chằm chằm chất lỏng màu nâu trong ly giấy, hơi nóng tỏa ra lượn lờ, chậm rãi chớp mắt.
Thấy cậu vẫn chưa có phản ứng, Ứng Chúc lại đẩy cái ly về phía trước mặt cậu:
“Thuốc trị cảm, mau uống đi, đừng để tôi ——”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play