Trời hoàn toàn sụp tối, nhiệt độ thấp đến mức cứ như bị lột sạch quần áo rồi nhốt vào hầm băng.
Không có mặt trời, xung quanh cũng chẳng có cây cối hay thực vật nào, không thể xác định phương hướng cụ thể. Hai người đi về hướng chiếc xe rời đi, cát vàng đất dày, mỗi bước đi đều vất vả, còn mệt hơn chạy đường dài.
Toàn thân Chu Toàn đổ mồ hôi, cảm thấy nóng, nhưng mồ hôi lập tức bị bốc hơi sạch, lại càng thấy lạnh hơn trước.
Chu Toàn lo cho vết thương của Bạch Hành Việt:
“Nghỉ một lát đi.”
Bạch Hành Việt nói:
“Nghỉ bây giờ chỉ càng lạnh hơn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play