Lương Thiên Đông trở về nhà một chuyến, tìm gặp Lương Phù. Mấy năm nay thủ đoạn của anh trai cô ngày càng tàn nhẫn, năm ngoái đã lên chức giám đốc nhà máy. Cô kể với anh mình rằng quán ăn nhỏ của Tạ Tiểu Ngọc kiếm được rất nhiều tiền, vậy mà anh cô lại không chê làm kinh tế cá thể, còn mở liền mấy cửa hàng nhỏ, lại kiếm được không ít.
Mấy năm đại học, tiền sinh hoạt phí anh cô đều chu cấp đầy đủ, nhưng Lương Thiên Đông thật sự không muốn đi Lạc Thành.
“Anh à, anh thật sự muốn em đi Lạc Thành với Tạ Tiểu Ngọc sao? Làm vậy có đáng không? Giờ Diệp Phúc Sinh có gia thế tốt như thế, mấy năm nay còn kiếm được nhiều tiền, hai người họ càng không thể chia cắt.”
Lương Phù bật cười. Kiếp trước, sau khi xác định đi theo Tam hoàng tử lập công danh, anh ta chưa từng d.a.o động. Bây giờ cũng vậy, anh ta vẫn yêu cô gái đã đưa cho mình một bát cơm thịt kho vào lúc anh nghèo túng nhất. Dù c.h.ế.t cũng không buông tay.
Anh nói: “Con người cần có mục tiêu. Một khi đã xác định được mục tiêu thì không thể từ bỏ, vì nếu mất đi mục tiêu, cuộc đời cũng chẳng còn ý nghĩa.”
Lương Thiên Đông biết mục tiêu của anh trai là Tạ Tiểu Ngọc, nhưng cô không hiểu nổi. Anh cô có tiền, có năng lực, tại sao cứ phải bám lấy vợ người ta không buông? Nói thật, mấy năm nay cô càng lúc càng không thể hiểu nổi.
Cô khuyên: “Anh à, anh không thể đổi mục tiêu được sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play