Tạ Tiểu Ngọc đẩy nhẹ Phúc Sinh đang ngẩn người: “Phúc Sinh, đã vào bát anh rồi thì là của anh, ăn đi chứ.”
Phúc Sinh từ nhỏ đến lớn, hiếm khi được ăn trứng gà.
Ở thao trường huấn luyện mấy trăm người, mấy rổ bánh ngô mốc đen được quăng xuống, ai giành được thì ăn, giành không được thì đói.
Về sau, người ngày một ít đi, mới có thể ăn được khoai lang, thậm chí là bánh bao bột mì.
Đến lúc chỉ còn lại vài chục người, thỉnh thoảng mới có thể nếm được trứng gà – nhưng trứng đó, cũng chẳng thơm ngon như bây giờ.
Tiểu Ngọc nói, đã vào bát là của anh.
Phúc Sinh liền động đũa, cúi đầu ăn cơm khoai lang phủ đầy trứng chiên.
Lưu Tú Hảo đảo mắt khinh thường.
Ăn, ăn, ăn, chỉ biết ăn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play