Tiểu Ngọc tìm một cái lọ thủy tinh rỗng, đổ nửa lọ nước, cắm bó hoa dại màu tím vào. Trên bàn học có thêm một mảng sắc màu, tâm trạng bị Lương Phù làm rối loạn cũng dịu đi không ít.
Phúc Sinh từ trước đến nay chưa từng tặng ai thứ gì, Tiểu Ngọc nghĩ, có lẽ cô là người đầu tiên được anh tặng hoa. Tiểu Ngọc cười ngốc nghếch: “Hoa này đẹp quá, chắc chỉ mình em được tặng thôi phải không?”
“Không phải.” Phúc Sinh đáp.
Tiểu Ngọc ngạc nhiên, Phúc Sinh còn có thể tặng hoa cho ai chứ?!
Phúc Sinh nói: “Sư phụ.”
Tạ Tiểu Ngọc đã từng gặp trong mộng, một ông lão đầu tóc hoa râm, chính là người đã đ.â.m Phúc Sinh một kiếm xuyên tim, trong lòng cô không có chút thiện cảm nào với ông ta.
Tạ Tiểu Ngọc lấy bút và vở đã mua ra, trải ra bàn rồi nói: “Phúc Sinh, nếu anh không muốn nói chuyện, thì viết ra giấy cũng được, việc đó không có gì khó, đúng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT