Có được một trăm đồng này, Cao Phân tính toán trong bụng, nhà còn chu cấp thêm khẩu phần ăn, cũng đủ cho hai đứa dùng trong một năm. Đợi đến khi thi đỗ đại học, rồi hẵng tính đến chi phí học đại học sau.
Tạ Tiểu Ngọc lại an ủi bà: “Mẹ, mẹ quên rồi à, trong núi vẫn còn một củ sâm nữa mà, chỉ là không to bằng lần trước. Đợi con với Phúc Sinh thi đậu, con sẽ đào lên nhờ chị dâu bán giúp lần nữa, chắc cũng đủ tiền tàu xe lên trường.”
Cao Phân nghĩ lại thấy đúng thật, suýt nữa quên mất chuyện Phúc Sinh có thể vào rừng. Bà nói: “Chả trách mấy hôm nay chị dâu hai con hay vào rừng, chắc cũng muốn thử vận may.”
Phúc Sinh cau mày, chỗ có sâm đều ở sâu trong núi, lại có dã thú xuất hiện, anh nói: “Có dã thú, nguy hiểm.”
Cao Phân dù không ưa con dâu thứ hai, nhưng dù sao cũng là mẹ của cháu trai bà. Nếu Lưu Tú Hảo vì đi tìm sâm mà gặp chuyện, thì cả nhà lại bị liên lụy.
Bà chạy sang nhắc nhở con trai thứ hai: “Hôm trước đưa dược liệu cho công xã, con không nghe các xã viên nói à? Không có Phúc Sinh thì họ chẳng ra được khỏi núi, bảo vợ con đừng có chạy loạn trong rừng nữa.”
Lưu Tú Hảo đâu chịu nghe, Phúc Sinh tìm được thì mình cũng có thể may mắn chứ! Cô ta đi tìm mấy ngày liền, chẳng biết sao lại đồn ra ngoài rằng trong núi có sâm, cả làng ai rảnh rỗi đều đổ vào rừng kiếm, thậm chí có mấy đứa nhỏ còn bị lạc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT