Thím Liêu liếc nhìn bát của Phúc Sinh, nói:
“Miếng chân giò trong bát của Phúc Sinh hình như to hơn, lòng heo cũng như có thêm một miếng.”
Bà Trần tức đến nỗi gõ cái muôi lớn:
“Người ta là Phúc Sinh, muốn ăn ngon thì Tiểu Ngọc nấu cho, còn tiếc chi một miếng lòng heo, mấy người còn ăn cơm nữa không, mau xếp hàng đi!”
Mấy người phía sau đói đến ôm bụng kêu gào, chen lấn đẩy bật Thím Liêu ra, miếng chân giò bóng loáng mềm nhừ trong bát bà ta rơi xuống đất, rồi bị người chen lên dẫm một cái. Thím Liêu kêu lên thảm thiết:
“Chân giò của tôi! Ai đẩy tôi đó, đền tôi!”
Mọi người đều bị mùi thơm mê hoặc, đói muốn chết, chẳng ai thèm để ý bà ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT