Tạ Tiểu Ngọc lấy ít gia vị từ nhà, trước tiên chần lòng heo qua nước sôi, sau đó mới cho vào nồi hầm. Lúc rửa thì ghê đến mức muốn quăng luôn cả cái chậu, nhưng khi hầm xong, vừa mở nắp nồi ra, cả sân lập tức tràn ngập mùi thơm đậm đà.
Nồi bên cạnh thì móng heo đã nhừ, lớp keo trong móng tan ra, chỉ cần nhẹ nhàng mím miệng là tan ngay trong miệng.
Còn lòng heo đã hầm cũng không hề kém thịt kho tàu, là một loại hương vị ngon lành khác. Tạ Tiểu Ngọc thấy lòng heo hầm vừa mới xong mà đã bị chia ra ăn gần hết, cô cầm chai nước tương và lát gừng nói:
“Ơ… lòng heo này cháu còn chưa kịp kho lại lần nữa mà…”
Bà Trần hoàn toàn bị thuyết phục, mấy món nội tạng heo vào tay Tạ Tiểu Ngọc nấu lên, hương vị không thua kém gì thịt kho.
Bà Trần liền nhờ anh Trần đồ tể dẫn mấy xã viên trong làng lên nhà máy chế biến thịt, mua hết gia vị, số tiền còn lại thì dùng mua toàn lòng heo với móng heo. Có giấy giới thiệu của làng, nói rõ là mua nguyên liệu tập thể cho công trình sửa đê, mà dù sao cũng chỉ là nội tạng heo, ở nhà máy thì nhiều vô kể, họ mua với số lượng chỉ vài đồng, lại còn được khuyến mãi thêm ít hàng.
Trong lúc quay về, mấy người trong đội không vui, vừa đi vừa phàn nàn:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play