“Có thể.”
“A Vinh có thể tỉnh lại không?” Thẩm Văn sốt ruột hỏi.
Lục Huyền liếc nhìn ông một cái: “Chỉ cần người nhà Thẩm đổng không kéo chân sau, thì Thẩm Vinh vẫn có hy vọng tỉnh lại.”
Thẩm Văn hiểu rõ ý trong lời nói, nhưng lại không thể phản bác. Ông suy sụp gật đầu: “Phiền Lục đại sư rồi.”
“Khách sáo gì chứ. Với tôi thì chuyện này chẳng qua chỉ là một cuộc làm ăn. Thẩm đổng trả tiền, tôi làm việc. Đôi bên sòng phẳng, không ai nợ ai cả.”
Lục Huyền khẽ cười, cũng không ngờ lý do khiến cơ thể Thẩm Vinh sa sút lại là do chính người nhà—mà còn là vị lão thái thái kia của Thẩm gia nữa chứ.
Trò chuyện đôi ba câu với Thẩm Văn, Lục Huyền quay sang người bên cạnh, mỉm cười: “Sao anh lại tới đây?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play