Địa phủ – nơi linh hồn tụ tập – âm khí nặng nề, phong cách lâu nay vẫn luôn mang vài phần rùng rợn, khiến ai bước vào cũng cảm thấy lạnh sống lưng.
Lục Huyền là người trần, chưa từng đặt chân đến địa phủ bao giờ. Trong ký ức còn sót lại của cậu, địa phủ vẫn luôn là một chốn âm u, đáng sợ. Không chỉ vậy, các kiến trúc trong địa phủ trông cũng rất cổ kính, bày trí nghiêm nghị, nghiêm túc.
Thế nên lúc được bảo sẽ họp ở một nơi yên tĩnh, Lục Huyền nghĩ ngay đến kiểu phòng họp tối tối, trầm trầm như mấy căn hầm bí mật.
Cậu đã nghĩ đến nhiều khả năng, chỉ không ngờ lại là… cái kiểu này.
Đây mà là phòng họp à? Nhìn kiểu gì cũng giống tiệm net! Mà còn là kiểu tiệm net hiện đại nữa chứ!
Căn phòng rộng thênh thang, liếc mắt một cái là thấy được toàn cảnh. Cách trang trí theo kiểu hiện đại, tông màu đen chủ đạo, dàn máy tính xếp thành hàng thẳng tắp, nhìn cái nào cái nấy đều mới keng, mỗi cái còn trang bị màn hình hai mươi inch siêu to, nhìn qua đã thấy khí thế ngút trời.
Dưới địa phủ không có ánh sáng mặt trời, nhưng cũng không hẳn là tối om. Ánh sáng nơi này bị những bức rèm đen dày che bớt, chỉ còn le lói vài ánh đèn mờ ảo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT