Chuyện bán thư họa lấy tiền mua rượu cuối cùng cũng không được nhất trí thông qua. Không chỉ Lục Huyền lắc đầu, ngay cả Thẩm Vạn Tam cũng không ủng hộ việc bắt các "đại lão" phải bán tranh chữ mưu sinh.
Tuy Lục Huyền không liên lạc lại với người đầu tiên ngỏ ý muốn mua tranh, nhưng sau đó vẫn có không ít người gọi tới hỏi thăm giá cả các bức thư họa trong tay các đại lão.
Ban đầu, Lục Huyền cũng không cảm thấy gì lạ — dạo này mấy vị cổ nhân quả thật nổi như cồn. Nhưng càng về sau, cậu càng thấy có gì đó sai sai.
Sở dĩ các đại lão nổi như cồn là vì cái chương trình livestream kia, nơi mà người ta chơi "hành tửu lệnh" rồi làm thơ. Người hiện đại đâu thể đấu lại thơ ca với cổ nhân được, muốn xem thơ hay thì cứ phải tìm đến tác phẩm gốc!
Mà mấy vị đại lão kia thì đúng chuẩn… hàng chính hãng cổ nhân.
Đặc biệt là khi Lý Bạch ngay tại trường quay đã viết nguyên thiên "Tương Tiến Tửu", làm không ít chuyên gia văn học sử cổ đại sững sờ kính phục. Họ còn đem tranh chữ của hắn trong chương trình so với tranh chữ được ghi chép lại trong lịch sử, kết quả cũng không có gì bất ngờ.
Ít nhất là trong mắt Lục Huyền thì vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT