Chủ đề “Doanh Chính đại lão” chỉ được nhắc đến chớp nhoáng rồi nhanh chóng chìm nghỉm, không ai đề cập lại nữa. Dù sao trong mắt mọi người, đó cũng chỉ là chuyện phiếm, bất chợt nhắc tới thì buôn dăm ba câu, hết đề tài thì tự nhiên chẳng ai tiếp lời.
Ngược lại, Lục Huyền lại chìm vào trầm tư.
Dù chỉ là người vô tình nhắc đến “Doanh Chính đại lão”, theo lý thì Tô Thức – với vai trò người từng được hắn ban ơn – lẽ ra phải có phản ứng gì đó. Thế mà Tô Thức lại không hề phản bác, ngược lại còn mỉm cười đầy ẩn ý.
Thấy vậy, Lục Huyền lập tức có linh cảm, chỉ là tạm thời chưa dám chắc chắn.
Cậu liếc nhìn Tô Thức, định mở miệng hỏi thăm tình hình “Doanh Chính đại lão”, nhưng nghĩ đến đang livestream, chủ đề này e là không hợp lúc lắm.
Ngay khi Lục Huyền còn đang cân nhắc, bên kia Tô Thức đã lên tiếng.
“Giờ phút này cảnh đẹp, có rượu có đồ nhắm, hay là chúng ta hành rượu nhã lệnh một phen, thấy sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT