Lục Huyền vừa bước ra, đã thấy ngay cảnh Nhan Như Ngự ôm chăn cuộn tròn lại như bánh tét. Không nhịn được, cậu hỏi:
— Anh đang làm gì thế?
Nhan Như Ngự ngẩng lên, rồi nhanh nhẹn xốc chăn xuống giường:
— Đi rửa mặt.
— Ờ... — Lục Huyền gật đầu, cũng chẳng biết nói gì thêm cho hợp tình hợp cảnh.
Sáng nay ngủ dậy, cậu cứ thấy... có gì đó sai sai.
Chắc là mình nghĩ nhiều thôi. Đúng, nhất định là nghĩ quá nhiều...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play