Đỗ Phong là người thường, dĩ nhiên không nhận ra khoảnh khắc dị thường kia, thậm chí hoàn toàn không thấy biểu cảm của Lục Huyền thay đổi. Hắn chỉ đang do dự, mà sau một hồi đắn đo, cuối cùng cũng hạ quyết tâm.
“Tôi nói rồi, Lục tiên sinh đừng cười nhé.” Đỗ Phong hít sâu một hơi.
Lục Huyền gật đầu: “Ừ, được rồi.”
Đỗ Phong khẽ cắn môi: “Thật ra dạo gần đây tôi hay mơ thấy có người với tôi... cái kia...”
“Ờ… cái nào?” Lục Huyền thuận miệng hỏi, không cảm thấy chuyện của Đỗ Phong có gì rắc rối, tâm trạng còn rất thoải mái, vừa hỏi vừa nâng ly uống một ngụm nước.
“Làm... chuyện ấy ấy.” Đỗ Phong nhìn Lục Huyền, nhỏ giọng nói.
Lục Huyền suýt nữa thì sặc. Nước vừa vào miệng chưa kịp nuốt đã trượt thẳng xuống cổ họng, khiến cậu ho sặc sụa mấy tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play