“Thật sự không biết trong nhà Tề tiểu ca còn cất giữ bao nhiêu thứ quý giá nữa. Ta cứ tưởng những món cá mang đi lần trước đã là cực phẩm rồi. Nào ngờ so với những món ăn bây giờ, đám cá bị đám quan to quý nhân ở kinh thành cướp sạch ấy, chẳng khác gì rác rưởi.”
Kiều Minh Nguyệt buông đũa, cảm thán từ tận đáy lòng, càng thêm cảm thấy quyết định bỏ ngoài tai mọi phản đối để đến nơi này quả thực rất đáng giá.
“Nếu Kiều công tử thích, lần này trở về ta sẽ chuẩn bị một ít mang theo cho công tử.
Chỉ là những loại cá này vốn hiếm, ngàn vạn lần đừng mang đi bán cho tửu lâu.”
Tề Lam vẫn cẩn thận giúp hai đứa nhỏ gỡ xương cá. Hai tiểu bảo bảo đều thích ăn cá, nhưng Tề Lam lại sợ chúng bị hóc xương nên chỉ đành tự mình vất vả một chút.
Thật ra người mà Tề Lam muốn gỡ xương nhất không chỉ có đám trẻ. Chỉ là hôm nay có khách, nên Tô Phương không để phu quân mình làm giúp như mọi khi.
Dù sao thì… bình thường cũng chẳng phải cần người giúp thật. Nhưng trước đây chỉ có người trong nhà với nhau, mà Tô Phương lại thích cảm giác được phu quân để tâm săn sóc nên vẫn thường để hắn làm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play