Chuyện về thạch hộc, tất nhiên Tề Lam chưa từng quên. Y vội vàng tìm Thương quản sự dặn dò. Có điều, thạch hộc muốn giải thích tường tận thì chẳng phải chuyện một sớm một chiều, thế nên lần này chỉ bảo Thương quản sự chừa lại một khoảng đất trống để sau này dùng vào việc khác, những việc tỉ mỉ sau sẽ từ từ bàn tiếp.
Giữa thung lũng, mười mấy con trâu đang cày bừa, gần ngàn nhân công cùng nhau bận rộn cảnh tượng phồn thịnh khiến Tề Lam vô cùng mãn nguyện:
“Quả nhiên nhân lực dồi dào, e rằng toàn bộ xong xuôi cũng chỉ mất chừng mười ngày.”
“Đúng thế, đúng thế. Chúng ta mới đến Dược Vương Cốc chưa bao lâu, mà nơi này đã biến đổi lớn đến vậy.”
Tô Phương được Tề Lam ôm trong ngực. Lúc này, đoàn người cưỡi ngựa chậm rãi quay về, đến thôn trang thì để lại ngựa, rồi lại thong thả men theo đường núi mà đi.
Nghe giọng Tô Phương như mang chút cảm khái, Tề Lam hơi nghĩ đã hiểu:
“Tiểu Phương đang nhớ Tiểu Phong, Tiểu Duyệt bọn họ sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT