Quay trở lại thời điểm ấy, vẻ mặt của Tề Lam vẫn luôn nghiêm túc. Ngay cả những lời cười nói đùa giỡn của đám người cũng chẳng thể làm lay động được hắn.
Mãi đến khi trở về Dược Vương Cốc, Tề Lam mới bảo mấy người kia tự lo việc của mình, sau đó mang theo tiểu phu lang cùng Vệ Nhất, Vệ Ngũ quay trở lại trên núi.
“Công tử, ngài đang nghĩ đến chuyện cái hang núi kia phải không?” Chờ đến khi bốn phía không còn ai khác, Vệ Ngũ mới đột ngột mở miệng hỏi.
Tề Lam gật đầu, cũng không lấy làm ngạc nhiên khi Vệ Ngũ phát hiện ra chuyện này: “Chuyện này không tiện truyền ra ngoài, ngươi đi tìm người gửi tin cho Kiều Minh Nguyệt. Chuyện này to nhỏ chưa rõ, không thích hợp để chúng ta tự ý quyết định, cứ để bọn họ tự mình định đoạt thì hơn.”
“Vâng công tử, ta sẽ quay về một chuyến.”
Sau đó, Tề Lam liền cảm thấy ống tay áo bị ai đó nhẹ kéo vài cái là tiểu phu lang của hắn.
“Phu quân, hai người đang nói chuyện gì vậy? Là việc gì thế?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play