Dùng cơm trưa xong, lại đến hai miếng dưa hấu giải khát, Tề Lam vừa nhấm nháp vừa đánh giá trái dưa hấu căng mọng trong tay từ đầu tới cuối:
“Quả nhiên vẫn là không ngon bằng giống dưa nhà ta trồng. Tiểu Phương, nếu mang giống dưa của nhà mình ra bán, ngươi nói xem, liệu có thể bán được bao nhiêu bạc một cân?”
Tô Phương trừng phu quân một cái:
“Phu quân, một lượng bạc một cân dưa hấu đã là giá trên trời rồi!”
Ý tại ngôn ngoại, là nhắc nhở Tề Lam chớ nên tham lam quá đáng. Một lượng bạc đâu phải một đồng tiền kẽm, một quả dưa hấu ít nhất cũng nặng hơn mười cân, vậy chẳng phải là hơn mười lượng bạc rồi? Trước đây Tô Phương chưa bao giờ nghĩ đến bản thân lại có ngày ăn được loại trái cây đắt đỏ đến thế. Nay phu quân còn chưa hài lòng, thật đúng là quá đáng!
Tề Lam vội vàng cười làm lành:
“Ha hả, ta chỉ tiện miệng nói vậy thôi. Dù sao vật hiếm thì quý, có người lại thích nhất chính là cái loại tốt nhất, quý nhất kia kia mà?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT