Những người kia đều đã được an bài đến khu nhà bên kia, mỗi ngày Tề Lam chỉ cần chuẩn bị đồ ăn rồi đưa sang là được, nấu nướng cũng đã có người phụ trách, còn việc xây mái hiên thì hắn càng không cần bận tâm. Ngay cả vật liệu và bản vẽ, Kiều Minh Nguyệt cũng đã chuẩn bị đầy đủ, để ở phía sau viện, rất nhanh sẽ có người mang tới. Tề Lam chỉ cần chọn một vị trí thích hợp để dựng mái hiên là xong.
Sau khi ba người Tề Lam, Tô Phương và Tiểu Duyệt cùng nhau bàn bạc, cuối cùng quyết định chọn vị trí xây mái hiên cạnh phòng của Tiểu Duyệt, dựa sát tường viện bên ngoài, đồng thời còn tháo bỏ một mảng tường để nhà chính và mái hiên của Tề gia có thể hài hòa kết hợp với nhau.
Chọn xong địa điểm rồi, Tề Lam thật sự cũng không lo đến nữa.
“Tề tiểu ca, người ta cũng đã mang đến cho ngươi, ngày mai là có thể khởi công. Còn chuyện ngươi nói trước kia về bồi thường, chẳng hay có tính là thật không?”
Kiều Minh Nguyệt ngồi đối diện Tề Lam, thong dong nhấp một ngụm nước trái cây ngâm, lập tức phát ra một tiếng thở dài thoả mãn. Hắn sớm biết, nếu muốn ăn được thứ ngon chính tông, thì vẫn là phải tới nhà Tề Lam cọ cơm mới có.
“Yên tâm, ngươi sao có thể thiếu phần?” Tề Lam sớm đã biết người này không phải hạng biết khách sáo, cũng chẳng để ý mà nói: “Ngày mai đi, bây giờ trời cũng đã tối rồi, nghỉ một đêm, mai trở về ta sẽ đưa ngươi.”
Kiều Minh Nguyệt nhướn mày, cũng không từ chối. Dù sao hắn chỉ cần có được đồ là được, là gì thì cũng chẳng quan trọng. Dù sao đối với đồ của Tề Lam, hắn luôn rất tin tưởng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT