Lý Thắng còn đang do dự, muốn suy nghĩ thêm chút nữa, nhưng Vương Thạch bên cạnh lại như đã nóng lòng muốn đồng ý thay hắn rồi. Hai người kia một động một tĩnh, biểu hiện rõ mồn một trong mắt Tề Lam, nhưng y cũng không nói gì, chỉ hơi nhướng mày, khẽ gật đầu:
“Được, ngươi cứ suy nghĩ cho kỹ. Nếu ngày mai đã có quyết định thì chỉ cần nói với ta một tiếng là được. Đường từ thôn Tề gia đến trấn Thanh Hà cũng sửa gần xong rồi, vừa hay hai hôm nữa có thể vào trấn một chuyến.”
Đang mùa tu sửa đường sá, xe bò xe ngựa đều không tiện đi lại, muốn ra trấn thì chỉ có thể đi bộ, mất gần hai canh giờ. Mà Tề Lam thì vốn chẳng có hứng thú hay sức lực đi đường dài như thế, nên mỗi khi muốn mua gì, y thường nhờ người quen trong thôn mang giúp về. Dĩ nhiên, y cũng không để người ta vất vả công cốc, chút tiền gọi là phí nhờ vả, y đều đưa đầy đủ.
Thật ra Tề Lam cũng không ngờ Lý đốc công lại có năng lực điều động và hiệu suất làm việc cao đến thế. Ban đầu còn tưởng phải mất một hai tháng mới xong, ai ngờ chỉ mấy ngày nữa là có thể hoàn công. Mà chi phí bỏ ra cũng thấp hơn tưởng tượng rất nhiều, chưa đến ba trăm lượng bạc.
“Cảm tạ chủ nhân.”
Lý Thắng cẩn thận hành lễ, dù hắn có đi hay không thì tấm lòng tốt của chủ nhân vẫn không thể phụ. Nói rồi, hắn liền kéo theo Vương Thạch định quay về – đúng hơn là, gần như kéo lê y về?
Đợi hai người kia đi xa, Tô Phương mới khẽ kéo tay áo phu quân, cất giọng thắc mắc:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT